1. Trang chủ
  2. /Cho thuê mặt bằng kinh doanh
  3. /Mình là đứa mới tí tuổi đầu đã yêu bếp rồi nghiện nhà

Mình là đứa mới tí tuổi đầu đã yêu bếp rồi nghiện nhà

Thông tin cơ bản

Người đăng: 0
4 năm trước
Diện tích: chưa có thông tin
Giá: Liên hệ
Điện thoại

Hình ảnh

null

Mô tả

Mình là đứa mới tí tuổi đầu đã Yêu Bếp rồi Nghiện Nhà. Nhớ lại những năm của thập niên 1980, mình mới chỉ là con bé 5-6 tuổi người bé như cái kẹo sống cùng bố mẹ trong khu tập thể của Xí nghiệp. Nhà mình ở có lúc là một căn phòng được lắp ghép từ những tấm gỗ và mái thì được lợp bằng giấy dầu, có khi lại được chuyển lên ở dãy nhà gạch lợp ngói, không có bếp khép kín mà mỗi dãy nhà sẽ tương ứng một dãy bếp đối diện và ở giữa là lối đi dẫn từ dãy nhà này qua dãy nhà khác. Ngày ấy đất rộng nên mỗi nhà sẽ tự nhận lấy một phần đất thường không quá chục mét vuông và dựng lên những căn bếp thô sơ từ những tấm gỗ rồi cũng chủ yếu lợp mái bằng giấy dầu, lấy chỗ che mưa che nắng để đun nấu. Nhà nào có điều kiện hơn thì kiếm vật liệu về tự đóng gạch bi để xây bếp. Nhà mình có giai đoạn bố mẹ cũng làm một căn bếp từ những viên gạch bi tự đóng, chỉ xếp chồng lên nhau rồi lợp giấy dầu. Hồi đó trong khu tập thể nhà nào cũng dùng bếp mùn cưa để nấu nướng, có nhà sắm được bếp điện lò so nhưng chẳng thể đun nổi cái gì vì điện chỉ đủ để thắp sáng bóng đèn dây tóc. Ngày đó trẻ con tầm 5-6 tuổi như mình nhiều đứa đã biết nấu cơm, mình còn biết cả đóng bếp mùn cưa rồi tự nhóm trong khi những đứa khác thì bố mẹ đóng sẵn và nhóm cho. Những chiếc bếp mùn cưa được hàn từ khuôn sắt, dùng cái chai hoặc thanh gỗ đẽo tròn đặt ở chính giữa rồi đổ mùn cưa xung quanh, dùng cái que nhỏ chọc chọc để mùn cưa dồn xuống và dùng một cái thanh gỗ khác to hơn để dọi xung quanh cho mùn cưa tạo thành một khối chắc nhất có thể. Và rồi khẽ xoay cái lõi chai hoặc gỗ và nhẹ nhàng nhấc ra, cho ít vỏ bào từ gỗ và một nhúm củi chẻ thật nhỏ vào giữa xong xé một miếng giấy dầu châm lửa nhóm cho giấy bào và củi cháy lên lan dần sang khối mùn cưa. Khi lửa đã bén khối mùn cưa sẽ chuyển sang một màu đỏ rực, thổi cơm đun nước luộc rau nấu canh...đều từ cái bếp mùn cưa đó. “Cơm nhà ai khê rồi...!!!” là tiếng kêu khá quen thuộc khi nhà ai đó lơ đễnh không khéo canh chừng nồi cơm, vì hầu hết thổi cơm bằng nồi nhôm nên rất dễ bị khê. Hoặc lâu lâu lại có tiếng hô cháyyyy và mọi người lại cùng đổ xô xúm đến dội nước dập lửa cho căn bếp tạm lợp từ giấy dầu. Trong căn bếp mỗi gia đình thường sẽ có một thùng phuy chứa nước gánh từ sông về để nấu ăn và đun nước uống, chứ không có nước máy như bây giờ. Sau này có thêm nước giếng khoan nhưng chỉ dùng để giặt rửa mà thôi. Nhớ những đợt nước sông phù sa đỏ ngầu phải cho rất nhiều phèn chua vào mới lắng lọc được nước trong để dùng. Đồ làm bếp cũng đơn giản thô sơ chỉ gồm mấy cái nồi nhôm, cái ấm đun nước, cái chậu rửa và cái gác măng giê. Nhà ở thường chỉ một gian nên nhà nào cũng có tấm ri đô để ngăn không gian, con cái và bố mẹ vẫn ngủ chung một chiếc giường cho đến khi lớn hẳn thì sẽ được chuyển nhà rộng hơn hoặc bố mẹ có điều kiện thì mua đất làm nhà. Đồ đạc trong nhà hồi đó cũng nghèo nàn và đơn giản lắm, nhà nào có điều kiện mới sắm được giường mô đéc, tủ buýp phê và bộ bàn ghế salon...Khi mình vào lớp 1 thì được cầm chìa khoá nhà, luồn vào sợi dây và luôn đeo ở cổ. Bố mẹ đi làm, ngoài giờ học thì mình chủ động cơm nước ở dưới bếp, chỉ mở cửa lấy gạo mang xuống bếp nấu cơm hay dọn dẹp rồi lại khoá cửa vào cho đến khi bố mẹ về. Hồi đó bé tí mà đã thích trồng rau, thấy người lớn trồng các loại ở những bãi đất bỏ hoang, mình cũng bon chen xí lấy một luống nhỏ rồi dùng dao xới cho đất tơi lên. Ban đầu là dâm những cọng rau muống già nhặt bỏ mỗi bữa, sau thì xin thêm cây rau đay mồng tơi, rau dền để trồng. Rồi còn lén lấy cả hạt đỗ xanh đỗ đen của mẹ đem gieo trồng và vô cùng thích thú khi đến hè được đội nón cầm rổ đi vặt đỗ. Đó là mùa hè năm mình lên lớp 2. Đến năm lớp 3 thì bố mẹ mua được mảnh đất nhỏ ở ngoại ô dựng lên một căn nhà ngói 3 gian và có một phòng riêng. Đồ đạc trong nhà cũng được sắm sửa nhiều hơn, bếp to hơn và cũng có một mảnh vườn. Mình bắt đầu sự nghiệp VAC từ đấy. Bố mẹ mua gà giống, lợn giống về nuôi, mình thì ngày ngày vác rổ đi kiếm rau kiếm bèo về nấu cám. Bố mẹ trồng rau còn mình thì đảm nhiệm việc tưới tắm mỗi ngày. Cho đến khi mình học lên cấp 2 thì mọi việc trong nhà bố mẹ để mình tự lo liệu, một mình chăm 3-4 con lợn, một đàn gà, có khi nuôi cả đàn vịt đẻ trứng và mấy con thỏ. Rau trong vườn và mướp trên giàn có khi ăn không hết con bé lại cắt hái rồi đội ra chợ bán lấy tiền mua thức ăn. Một ngày cũng bận rộn lắm, luôn chân luôn tay nhưng nhà cửa lúc nào cũng ngăn nắp gọn gàng, vì mình có một ông bố vô cùng khắt khe khó tính. Sắp tới giờ bố đi làm về là phải kiểm tra xem nhà cửa đồ đạc đã gọn gàng sạch sẽ ngăn nắp chưa, bộ ấm chén pha trà đã trắng tinh chưa, bàn ghế hết bụi chưa và cơm canh ngon lành chưa...Buổi chiều thì thêm việc múc nước giếng tưới cả vườn rau, xách nước vào bếp tắm cho mấy con heo và phải kì cọ dội rửa chỗ ăn chỗ ở cho chúng sạch loáng bóng mới thôi...Mình làm tất cả những công việc đó mỗi ngày như một sự tự nguyện tất yếu trong tâm thế hào hứng, như thể bố mẹ đã tin tưởng giao cho mình làm chủ ngôi nhà, để mình chủ động quán xuyến mọi việc nên mình phải làm thật tốt để bố mẹ hài lòng. Đôi khi muốn tạo cho bố mẹ những bất ngờ nho nhỏ mình lại thay đổi vị trí đồ đạc trong nhà, tạo nên một không gian mới, bố mẹ chẳng bao giờ khen nhưng không mắng có nghĩa là bố mẹ cũng đồng tình. Mình thực ra chẳng bao giờ mong đợi được khen vì chỉ cần mình cảm thấy luôn hứng thú với những việc mình làm và tự nghĩ ra để làm mà không bị bố mắng là vui rồi...Cứ thế niềm Yêu Bếp Nghiện Nhà đi theo mình cùng năm tháng. Sau những trải nghiệm đầu tiên cuộc sống xa nhà trong căn nhà trọ thời sinh viên, rồi ở nhà thuê khi mới đi làm, cho đến những căn nhà thực sự là của mình, ban đầu chỉ là vài chục mét vuông chật hẹp, và rồi cứ lớn dần lên cùng với tình yêu và sự vun vén khi có thêm người bạn đồng hành. Chúng mình đã cùng nhau chung sức nắm tay nhau từ ngoại ô vào thành phố, sau 17 năm từng bước làm nên cấp số cộng rồi cấp số nhân cho những ngôi nhà của mình, từ 20-30-40-66 và hiện giờ là 120 mét vuông.

Căn nhà hiện tại không quá lớn lao hoành tráng, vẫn luôn đong đầy tình yêu thương vun vén sau gần hai mươi năm đồng hành của đôi bạn chung lớp ngày xưa. Nằm ở vị trí thoáng đãng với nhiều cây xanh, sáng sáng từng bầy chim sẻ ríu rít bay vút lên rồi lại sà xuống khoảng sân trước nhà, lích rích, lích rích rất là vui tai, vui mắt...Cũng có tí không gian để mình trồng hoa, trồng rau, trước nhà lại có thêm một khu vườn với đủ loại cây ăn quả và cây che bóng mát, nên xung quanh nhà luôn ngập tràn màu xanh, không khí trong lành...
Căn nhà này thiết kế nội thất theo phong cách đơn giản, tiện lợi và phù hợp với công năng sử dụng, không decor rườm rà. Mình rất ưng từ những chi tiết nhỏ, đồ nội thất luôn tận dụng thiết kế nhiều hộc và các ngăn kéo thông minh, ở đó mình có thể cất giấu được rất nhiều đồ nên cảm giác không gian trong nhà như rộng hơn và gọn gàng hơn. Chẳng hạn băng ghế sofa cho bàn ăn có nhiều ngăn kéo nhỏ ẩn ở phía dưới, có thể cất bếp từ, ổ cắm dây điện chuyển tiếp, bếp nướng, nồi lẩu...và nhiều thứ linh tinh khác, mỗi ngăn kéo phân loại cho những món riêng để khi cần có thể dễ dàng tìm thấy. Hệ thống điều hoà âm trần phòng khách, phòng ăn và bếp giúp cho không gian thêm gọn gàng, thoáng hơn và đảm bảo tính thẩm mỹ. Bên cạnh đó hệ thống ánh sáng cũng hợp lý, từ hệ đèn trần, cầu thang, đèn sân vườn cho đến hệ thống đèn Led ở những tủ trang trí được soi cẩn thận cho ẩn vào khe gỗ chỉ hắt ra ánh sáng mà không nhìn thấy dây đèn, rồi đèn gương, đèn rọi từ những ngăn hộc đựng đồ hay gian kho nhỏ tận dụng gầm cầu thang làm khoang chứa đồ...Cho đến giờ mình vẫn nghiện trang trí nhà cửa với cây, hoa và gốm, nghiện sắp đặt, nghiện chụp ảnh những góc nhỏ nhỏ xinh xinh...Càng có tuổi càng nghiện thì phải, nhất là khi biết đến nhóm Nghiện Nhà...????????

GÓC NGHIỆN NHÀ

Cho thuê mặt bằng kinh doanh khác cùng khu vực

Nếu tài sản này đã không còn, bạn có thể tham khảo các tài sản khác tại khu vực