Thông tin cơ bản
Diện tích: chưa có thông tin
Mô tả
??́? ???̀ ??̀?? - ???̛̃?? ?????̣̂? ???̛? ??̂̉
(KHÔNG BÁN HÀNG)
- TRẦM GIÓ -
Ba làm hương từ khi tôi 5 tuổi, năm nay cũng đã 23 năm rồi. Trong kí ức mơ hồ còn sót lại của mình tôi vẫn nhớ, một buổi sáng nào đó của năm 1998, một bác gái lớn tuổi đến và bày cho ba cách để làm ra một cây hương. Và tuổi thơ cũng như những ngày tháng trưởng thành cho đến tận bây giờ, 5 chị em tôi lớn lên, được nuôi lớn bởi những cây hương đốt ba làm!
Tôi vẫn nhớ những ngày hè tháng 7 tháng 8, khi những cành lá đã bắt đầu ngả sang màu xanh lục, Ba mẹ cùng các chị thuê xe vào lô trồng quế để cắt cành nhỏ lá già của rừng quế mua về làm nguyên liệu. Tôi ngồi trước cổng dưới tán bàng cùng với Đông Ki chờ xe quế về để dấu diếm lượm vài cành quế to mập cất kĩ để đưa đi học, đi chăn trâu bán cho bọn trẻ con cùng lứa trong xóm nhỏ, bọn bạn học trên lớp. Cứ mỗi đợt Ba đi quế về lại trộm 1 ít bán kiếm 500 đồng mua bánh mì hoặc ăn vặt ở quán bà Thơm.
Tôi vẫn nhớ những chiều hè khi lứa cây rễ hương bài đã già úa lá, tôi cùng các chị sẽ đi nhổ về chặt lá, đập nát gốc phơi khô, cả vườn hương bài thu xong đất cát đãi sạch, cong lưng ngồi đập gốc phơi mấy cái sân mới hết. Rễ hương bài và trầm gió là những loại nguyên liệu đắt nhất để tạo nên mùi thơm dịu của que hương.
Những ngày mùa đông khi cả làng thu hoạch mía, Mẹ lại dặn dì Thủy, dì Đào, cậu Minh ép sơ qua cho những đợt bã mía còn chứa lại nhiều nước trong thân cây. Mẹ chở về từng xe bã mía và chiếc dao bè chị em tôi ngồi chặt bã ra từng khúc để đem đi phơi cho nhanh khô khén. Ba dùng bã mía làm phần nhiều thay cho mùn cưa để cho hương đốt lên đỡ hắc.
Mỗi ngày, Ba đều dậy từ rất sớm, những ngày hè có khi 2h sáng Ba đã dậy làm hương. Tiếng ba gõ từng mẻ hương cọc cọc cũng chính là âm thanh đánh thức chúng tôi mỗi sáng. Ngày hè tinh mơ 5h sáng Ba đã làm xong mấy mẻ hương và sẵn sàng để phơi ra trước sân. Ba luôn nói phải tranh thủ làm sớm để sáng ra phơi luôn cho đỡ nắng và hương cũng nhanh khô hơn. Ngày đông ít nắng ba sẽ làm ít hơn, vì hương lâu khô hơn, dễ lên rêu mốc. Hương cả một mùa hè Ba và các chị làm chất đủ kho bù cho mùa đông ngồi đóng gói.
Những ngày mưa giông ùn ùn kéo đến, người ta thì chạy tứ tán để hốt lúa chạy mưa, còn nhà tôi thì luôn trong trạng thái ba chân tám cẳng huy động cả hàng xóm láng giềng hốt hương vào nhanh khỏi ướt. Những đợt mưa bão dầm dề nhiều ngày liền, hương làm ra không phơi được lên rêu xanh và mùi chua lét. Những ngày giáp tết rảnh bất cứ giờ nào, mấy chị em tôi đều như bầy ong chăm chỉ, ngồi đóng gói từ sáng đến trưa, chỉ kịp ăn vội bát cơm rồi lại tiếp tục làm để đủ hàng cho mẹ đem đi chợ.
Ngày còn bé, mỗi ngày tôi đều trông trời mưa thật to, vì những ngày mưa Ba sẽ nghỉ làm hương, không phải dậy sớm để phơi hương, chiều về cũng không phải cất hương vào thu giọn. Những lúc đôi tay bọng nước vì cầm dao bè chặt bã mía quá lâu, những lúc còng lưng ngồi đập gốc rễ hương bài, hay ê hết mông vì cả ngày ngồi đóng gói.. Tôi lại thầm ghét ba mẹ mình, vì muốn chạy đi chơi với lũ bạn ngoài xóm nhỏ, vì muốn ngủ một giấc trưa đẫy mắt không phải chạy mưa hốt hương, không phải thức trưa để đóng gói hàng… Mà chẳng hề biết, miếng cơm áo mặc hằng ngày của 6-7 miệng ăn đều từ những que hương mà Ba làm ra cả.
Và cũng một sáng sớm ngày hè tháng 5, chính những cây hương nuôi sống gia đình, nuôi nấng giấc mơ của Mẹ là cho chúng tôi ăn học đủ đầy thoát khỏi ruộng nương cũng chính là thứ cướp đi bàn tay của Mẹ. Cho đến bây giờ, cũng chẳng ai biết được hôm đó khi máy cắt mất 4 ngón tay của mẹ, Ba đã nhặt chúng và giấu đi đâu. Khi chúng tôi hỏi đến, Ba vẫn luôn đùa rằng tau nấu cao ăn rồi. Tôi chỉ biết khi mẹ mất 4 ngón tay ấy, Ba đã khóc..
Thế rồi những ngày sân nhà ngập trong vỏ cây keo, ngũ vị bắc, vỏ cam vỏ bưởi, bã mía, mùn cưa, cành quế… mùi nguyên liệu cứ thế theo chúng tôi lớn lên từng ngày. Nguyên liệu đến bây giờ ba không còn tự tay mình trồng được nữa, nhưng ba vẫn chăm chút và góp nhặt từng miếng vỏ cam, đãi từng rổ mùn cưa mịn, tự mình xay từng bì nguyên liệu để bao năm qua hương ba làm vẫn giữ vẹn nguyên mùi hương cũ. 23 năm Ba vẫn mặc 1 kiểu áo khoác ngoài màu xanh non để lao động, chiếc áo này dính keo sờn đen bục đi lại thay chiếc áo khác cũng đã đủ 23 mùa…
23 năm qua đi, chúng tôi lớn khôn và đều lập gia đình, Ba đã ngoài 60 và vẫn dậy làm hương lúc 3h sáng vì thói quen từng ấy năm. Mẹ vẫn cần mẫn đóng gói hàng với bàn tay thiếu đi 4 ngón, từng chuyến từng chuyến nhỏ mẹ đem đi chợ. Cả nửa đời người, Ba làm - mẹ chở đi từng chuyến hàng như gửi luôn cả ước mơ bầy vịt trời của Mẹ học hành nên người, thoát kiếp ruộng nương để mát mẻ sạch tay chân nơi thành phố. Rồi khi ước mơ hoàn thành, mùa trôi qua vẫn thế, mùi nguyên liệu vẫn vẹn nguyên, nhưng dưới mái hiên nhà xưa - chỉ còn bóng 2 người là Ba Mẹ ....
- Mùa Trầm Tết 2022 -
Vì là hàng thủ công nên số lượng làm ra không được nhiều, đã chia cho bạn bè gần xa hết nên mình không có Hương Ba Làm để bán. Mình chỉ muốn lan toả nét thủ công của Hương Truyền Thống đến mọi người. Cảm ơn Bạn đã đọc đến đây❤️❤️❤️
#nhàlàtinhhoa #EZVIZ #EZVIZVIETNAM #LưuGiữChuyệnĐôiTa