1. Trang chủ
  2. /Bán nhà đất
  3. /Chào mọi người

Chào mọi người

Thông tin cơ bản

Người đăng: 0
3 năm trước
Diện tích: chưa có thông tin
Giá: Liên hệ
Điện thoại

Hình ảnh

Mô tả

Chào mọi người ?
Trước kia mình cũng có đăng 3 bài rồi ?. Những hình ảnh mình đăng lần này cũng không khác nhiều so với mấy lần trước. Vẫn ngôi nhà đó, vẫn khu vườn đó, chỉ có thời gian nay đã khác.
Mỗi năm nhà mình thường trồng thêm một vài loại hoa mới. Năm nay vô tình lại có cả hoa hành tăm màu tím. Lúc đầu nhà mình trồng hành để ăn, nhưng ăn không kịp nên nó ra hoa luôn. Hoa thơm lắm nhé mọi người, không có mùi hành đâu.?

LỊCH SỬ NGÔI NHÀ

Ngôi nhà của mình được xây vào cuối thế kỷ 18, chính xác là năm 1792. Hiện nay, ngôi nhà được xem là một trong những ngôi nhà đặc trưng của thành phố nơi mình ở. Khi mới xây dựng, ngôi nhà thuộc về một nhà máy may quân đội, chuyên may quân phục cho những người trong quân ngũ.

Từ năm 1794 cho đến nay, ngôi nhà được biết đến với cái tên Doktorbolig - có nghĩa là ‘’Biệt thự của Bác sĩ’’. Lý do bởi trong khoảng thời gian từ năm 1794 đến 1965, ngôi nhà được dùng làm nơi ở kiêm phòng khám của các bác sĩ.

Bác sĩ đầu tiên sinh sống ở ngôi nhà này tên là Klein, khi ông làm việc với tư cách bác sĩ quận trong khoảng thời gian từ năm 1807 đến năm 1812. Sau đó, nhiều bác sĩ khác đến sinh sống và làm việc tại căn nhà này. Bác sĩ cuối cùng làm việc ở đây là bác sĩ Erik Møller.

Một trong những bác sĩ từng sinh sống ở đây là Aage Møller. Bác sĩ Aage Møller sống cùng vợ và 3 người con. Ông sinh ngày 4 tháng 6 năm 1880, là con trai của bác sĩ Johan Chr. Møller.Ông qua đời ngày 17 tháng 10 năm 1920, khi mới 40 tuổi, do bệnh bạch hầu, sau khi ông phẫu thuật cho một người cũng bị bạch hầu.Vợ của bác sĩ Aage là Ida Møller, cô tốt nghiệp ngành y tá và khá nổi tiếng thời bấy giờ bởi cô là người phụ nữ đầu tiên có bằng lái xe và xe hơi riêng.

Ngôi nhà này là di tích lịch sử của Đan Mạch nên mình bắt buộc phải gìn giữ nó ở mức nguyên bản nhất có thể. Mình được quyền sửa chữa bên trong nhà tùy thích, nhưng bên ngoài buộc phải giữ nguyên. Mình đã cần đến 3 năm để hoàn thiện. Bên ngoài nhà có những gờ tường đặc trưng kiểu Hamburg - Đức từ thế kỷ thứ 18, nhiều chỗ đã bị mòn hoặc vỡ. Mình phải thuê nghệ nhân đến nặn lại từng gờ một. Cực kỳ tỉ mỉ và tốn thời gian. Chỉ riêng việc đó đã tốn cả năm liền.
Mái nhà của mình cũng là mái nhà vô cùng đặc biệt, được làm bằng cỏ lau. Hiện tại cả Đan Mạch chỉ còn vài nghệ nhân có khả năng chăm sóc và sửa chữa loại mái nhà này. Mỗi năm thường mình cần mời nghệ nhân về chăm sóc mái nhà ít nhất hai lần để giữ cho nó vẻ đẹp hoàn mỹ.
Bên trong ngôi nhà, khi mình mới đến thì có rất nhiều phòng nhỏ. Mình thích phòng rộng nên đã nối thông nhiều phòng vào nhau. Riêng phòng tắm của mình rất rộng, được xây bằng cách mở thông ba căn phòng cũ với nhau.Nhà mình có 3 tầng: tầng hầm, tầng trệt, tầng một (miền Bắc gọi là tầng 2). Ngoài ra còn có tầng áp mái. Trong những câu chuyện cổ tích, tầng áp mái luôn hiện lên với một chút kỳ bí, tò mò… Và mình khi mới đến cũng vậy.
Dưới tầng hầm có phòng tắm sauna. Có cả cái máy xay bột cổ xưa nữa. Những viên đá lát nền nhà dưới hầm, tuy đã mấy trăm năm tuổi nhưng trông vẫn rất mới. Gia đình mình dùng tầng hầm để chứa đồ và các dụng cụ sửa chữa.
Tầng trệt có phòng bếp lớn, phòng khách lớn, phòng ăn lớn, phòng tắm lớn. Ngoài ra còn có căn phòng trắng với 3 mặt kính bao quanh, bên trái hướng ra hồ, bên phải hướng ra vườn. Mình cực kỳ yêu thích căn phòng này.

Và tiếp theo là khu vườn. Những cái cây sau nhà mình đã đứng ở đó cả mấy trăm năm. Mình xem những tấm ảnh hơn trăm năm trước, cũng vẫn thấy chúng ở đó.
Điều mình thích nhất ở ngôi nhà này đó là vị trí của nó. Bên phải là hồ, sau lưng là vườn, đi xuống chút xíu là rừng. Phía trước là đường phố, xung quanh là trường học, khu vui chơi, bể bơi… Không thiếu gì cả.
Lại nói thêm về cái hồ bên hông nhà mình. Nó đã ở đó từ bao lâu không rõ. Chỉ biết xem tấm hình nào, dù cũ nhất cũng vẫn thấy nó ở đó. Mùa hè, thiên nga và vịt trời đậu kín hồ. Vịt trời bay quang quác qua nhà mình suốt từ sáng đến đêm. Cứ mỗi sớm, chim hót rộn rã, không cần đồng hồ báo thức luôn. Mình hay đứng từ trên ban công nhìn xuống hồ, ngắm nhìn sự thay đổi của nó qua từng mùa. Mùa đông, những con thiên nga bay đi di cư. Chỉ còn lại cái hồ đóng băng, những hàng cây trụi lá. Thế mà, thoắt một cái, ngay khi mình không ngờ đến nhất, một sáng nào đó thức dậy đã thấy cả không gian bừng lên màu xanh, và thiên nga lại bay về.
Mình thỉnh thoảng có hay ghé bảo tàng, lên mạng để tìm hiểu về ngôi nhà này cũng như những người từng sống ở đây. Qua mỗi giai đoạn lịch sử, ngôi nhà lại đổi khác. Màu thời gian phủ lên những tấm ảnh vẻ cũ kỹ, nhưng phía sau đó vẫn là cả ngàn câu chuyện.
Mỗi khi nhìn hình ảnh người bác sĩ, những gia đình, những đứa trẻ cách đây hàng trăm năm, nhỏ nhắn, xinh xắn... đã từng sống trong ngôi nhà này, mình bất giác cảm thấy như đang miên man đi theo một khoảng lặng. Không biết diễn tả cảm giác như thế nào. Lịch sử, quá khứ, hiện tại... Mọi thứ cứ đan xen nhau trong cuộc đời của chúng ta. Ôi những người muôn năm cũ...

Bán nhà đất khác cùng khu vực

Nếu tài sản này đã không còn, bạn có thể tham khảo các tài sản khác tại khu vực