Nhà em không đẹp nhưng em thấy tự hào lắm
Thông tin cơ bản
Diện tích: chưa có thông tin
Mô tả
Nhà em không đẹp nhưng em thấy tự hào lắm . Mỗi lần về quê là mỗi lần thấy bình yên đến lạ thường . Bố mẹ em làm nông . Bản thân bố em bị tật nữa bố em có 7 ngón chân và 9 ngón tay . Cả đời rong ruổi trên những cung đường với xe hàng rong và những tiếng rao mua chiếu . Mẹ em làm một mẫu ruộng những ngày nông nhàn thì làm thuê , làm mướn cho người ta nuôi 4 chị em em khôn lớn đứa học cao cũng học đại học , đứa học thấp hết cấp 3 . Cả tuổi thơ của em ở trong ngôi nhà cấp 4 3 gian với 6 người . Những bữa cơm đạm bạc cơm cà cơm mắm . Buổi sáng quẹt cơm nguội ăn đi học , mùa mưa bão đến căn nhà tốc cả ngói , mưa giọt vào nhà phải lấy thau , xô để hứng nước . Thằng cậu út ngủ say quá đêm mưa tạt vào ướt hết người . Cả đời bố em chỉ mong làm được một mái nhà mà không sợ giông bão , mưa dột . Bố tích cóp từng đồng . Quần áo mới cũng không dám mua , trước đây toàn mặc lại của các chú nhà bà dì em . Mấy năm này chị em tụi em đi làm thì thi thoảng mua đồ mới cho bố .
Năm ngoái bố em làm nhà . Việc đầu tiên là em ngạc nhiên . Vì một người bệnh tật như bố em lại nuôi bốn đứa con thì lấy tiền đâu mà làm . Ngay cả hàng xóm cũng hoài nghi . Lắm người còn độc mồm bảo ' Nhà nó có c ...ức tiền mà làm nhà . ' Nhưng không sau một đời chắp bóp ăn không dám ăn mặc không dám mặc bố em đã xây nên được một ngôi nhà dù đối với người ta là bình thường nhưng đó là ước nguyện một đời của bố . Một ngôi nhà kiên cố đúng nghĩa .
Em yêu nhà em lắm !