Quê hương tôi có ca dao cổ tích
Thông tin cơ bản
Diện tích: chưa có thông tin
Mô tả
Quê hương tôi có ca dao cổ tích
Ông trăng tròn thường xuống mọi nhà chơi
Một đĩa muối cũng mặn tình chồng vợ
Một dây trầu cũng nhắc chuyện lứa đôi.
Quê hương, là bố mẹ, người đã sinh ra và nuôi nấng tôi nên người. Tôi có một người bố cán bộ nông thôn. Người ta còn đùa nhau khi xin cơm trong bữa ăn là: cho xin bát ông Bính vì ông làm chủ nhiệm hợp tác xã dịch vụ nông nghiệp. Mấy chục năm đi làm đến cả bây giờ khi đã nghỉ hưu, chưa từng một lần bố ăn sáng ngoài hàng, hay ngồi kề cà cốc bia quán xá. Nhà tôi làm nghề nấu rượu, nên lúc nào cũng bận mải. Bố đi làm xong lại vội vàng về nhà trưa chiều phụ mẹ tôi. Sáng dậy thật sớm quạt lò, trưa về ra vào những bếp rượu chẳng có nổi giấc ngủ trưa, chiều lại quay cuồng với đàn lợn lớn bé. Cả đời bố mẹ tận tuỵ vất vả với nghề phụ, với ngày mùa đồng áng, và bốn đứa con ăn học. Vì bố mẹ vất vả, nên cả bốn đứa con đều cố gắng học hành cẩn thận, và ít nhiều ảnh hưởng đến lối sống căn cơ sau này. Bố mẹ giờ có tuổi nhiều rồi, nhưng vẫn không ngơi nghỉ chân tay, vẫn trồng luống rau, sào ruộng, nuôi con gà để lâu lâu con cái về lại cho mỗi đứa ít rau sạch, thùng gạo, hay đùm to đùm nhỏ trứng mang đi. Nước mắt chảy xuôi, chăm lo cho các con là thế, nhưng chẳng nỡ lấy của con cái thứ gì, có biếu xén được ông bà chút đỉnh cũng phải nài nỉ lắm mới nhận cho, bởi chỉ cho các con còn vất vả với cần nhiều chi tiêu khác.
Quê hương, là ngày tết truyền thống, là tất niên sum vầy. Tết người ta rảnh rang du xuân sắm tết, nhà tôi thì bận lắm. Ngày tết nên việc nấu rượu phải làm ngày làm đêm, làm đến sát giao thừa, và chiều mùng 1 tết đã làm tiếp. Sáng Mồng 1 Tết thì lại càng không được nghỉ, bởi bố tôi là trưởng chi, nên ngày tết họ hàng đến tết nhiều. Chị em tôi toàn trêu nhau, ngày Tết mọi người mặc áo đẹp, chị em mình toàn mặc tạp dề đẹp. Thời gian đầu mới lấy chồng, đứa nào cũng lo mình đi lấy chồng rồi ngày Tết ai nấu cỗ cho bố mẹ tiếp khách được. Và chị em tôi bảo nhau cố gắng, dù thế nào ngày Tất niên cũng phải về tụ họp cho bố mẹ vui.
Quê hương, là dịp Tiết Thanh minh. Vì nhà tôi là trưởng chi nên duy trì nhiều năm vào dịp thanh minh đều tổ chức liên hoan họp mặt gái, trai, dâu, rể, con cháu. Chỉ là những bữa ăn đơn sơ, đạm bạc, nhưng để mọi người không quên nguồn cội, tình cảm họ hàng, anh em, bề bậc trên dưới. Những nụ cười của các cô các chị lúc cùng nhau nhặt rau nấu nướng, những cái bắt tay chạm cốc của các ông, các chú bác bên mâm cơm, những cái ngơ ngác ờ à dạ vâng của các cháu nhỏ lần đầu được về gặp gỡ họ hàng. Tất cả những đầm ấm ấy như thành thông lệ, và mong rằng ai dù đi đâu, dù là ai thì vẫn là con cháu của chi tộc ấy, và sống cho phải đạo trước sau.
Quê hương là góc sân và khoảng trời. Nơi góc sân rộng ấy, từ khi còn là sân gạch, đến khi thành sân bê tông, và giờ là sân gạch đỏ đều lưu giữ biết bao kỉ niệm. Trên sân ấy mỗi mùa gặt phơi đầy lúa thóc, chũi rát chân giữa trưa hè cho thóc nhanh khô. Trên sân ấy, mấy chị em dàn hàng ngang ra quét cho nhanh để còn cùng nhau kịp giờ đi cổ vũ bóng đá cho làng mình. Chính khoảng sân ấy là hội trường cưới cho bốn chị em mình, và cũng chính là không gian đưa tang cho ông bà nội. Mỗi dịp tết, trên sân ấy lại là nơi mấy bố con người lau lá dong, người gói bánh chưng. Biết bao vui buồn đã diễn ra trên chính khoảng sân và góc trời ấy mà suốt đời chị em tôi không bao giờ quên được.
Quê hương, ai cũng có. Quê hương, dù đi hay ở vẫn đau đáu trong tim rất nhiều chất chứa. Chỉ mong nơi quê hương ấy, bố mẹ được khoẻ mạnh, được vui vẻ. Dù vẫn biết cuộc sống có nhiều điều, và nhiều người còn khiến bố mẹ buồn lo, nhưng bố mẹ hãy gạt ra khỏi đầu những điều không đáng lo ấy, để sống bình an tự tại nhất có thể. Mỗi đứa con phương trưởng xa bố mẹ đều muốn rằng bố mẹ vui khoẻ là động lực, là tinh thần để chúng con được an tâm, được cố gắng vì những mục tiêu trong cuộc sống.
Mỗi người sẽ viết về ngôi nhà của mình, tôi xin dành những lời này để viết về mái ấm tôi đã sống khi chưa đi lấy chồng. Ở nơi ấy, có bố mẹ, có cả tuổi thơ, cả thanh xuân vời vợi. Nơi ấy, mỗi khi vui buồn tôi đều muốn về lại, muốn an ủi bản thân, muốn lắng lại lòng mình. Mong rằng mỗi chúng ta, ai cũng có cho mình một bình yên như thế.
#ezvizvietnam #lưugiữchuyệnđôita #ezviz