1. Trang chủ
  2. /Cho thuê phòng trọ
  3. /Bai du thi mở khoá ngôi nhà mơ ước

Bai du thi mở khoá ngôi nhà mơ ước

Thông tin cơ bản

Người đăng: 0
3 năm trước
Diện tích: chưa có thông tin
Giá: Liên hệ
Điện thoại

Hình ảnh

Đây là siêu anh hùng của gia đình tôi. Siêu anh hùng có rất nhiều siêu năng lực, có lúc tôi tự hỏi 'có gì mà bố mình ko sửa được ko? 'Có những việc ko phụ bố được nên con gái nấu đồ cho bố ăn :DÀ, Đây là căn phòng của tôi hồi đại học năm nhất. Chính nó - Căn gác mưa! Những vết loang lổ trên tường là do nước xả xuống lem nhem. Mọi người hãy rộng lượng với sự neon của tuổi trỏe nhé :))Mẹ thì tết tóc cho con gáiBố thì thức đêm cầy bài tập với con. Tôi thật là may mắn <3Đây là lưng chừng cầu thang, bố mẹ bận nên đồ đạc cũ cứ chất cả lên đấy, bố mẹ đều có tuổi rồi nên muốn dọn thì  nhìn này cũng ngại rồi...ko biết bắt đầu từ đâu.Bố mẹ đừng lo, đã có con! <3 <3 <3 Đây là gác lửng sau khi tôi dọn và nhờ bố đóng vách.Thanh niên lớn tranh thủ đòi lên hình.Vẫn chưa chịu đi ra cho mẹ sống ảo :DChiếc album ảnh có từ trước khi tôi được sinh ra.Đây là chính diện chiếc vách. Tác phẩm của Siêu anh hùng của gia đình tôi.Nhiều kỷ  niệm ghê ....

Mô tả

Bài dự thi 'MỞ KHOÁ NGÔI NHÀ MƠ ƯỚC'
(Ảnh cải tạo mình up ở phía sau)
--------------------------------------------------
??̛̀ ???̛̀ ??̂́ ???̆̉?? ??̛̉? ??̀ ??̛̃?. ??̂́ ??̣̂? ??̆́? ??̂̀?!
- Thời đại học, phòng tôi ở trên chiếc gác nhỏ, tôi gọi nó là 'căn gác mưa'.
Căn gác mưa trong những ngày mưa thì cũng trút nước như ngoài trời. Phòng tôi nhỏ lắm, nhưng nếu đồ đạc ko cất kịp, xô chậu ko mang lên hứng nước kịp thì nước sẽ lênh láng, theo cầu thang mà tràn xuống dưới ngập hết cả nhà. Lúc đó tuy ko nói ra, nhưng tôi nghe đc những tiếng thở dài, nước mắt trực rơi từ mẹ, tôi thấy bố đi làm vất vả về lại tranh thủ lấp chỗ nọ, vá chỗ kia, bởi kinh phí sửa cả trần cả mái là cả một gánh nặng. Kỳ lạ là cứ bố tôi lấp chỗ này thì ngày sau mưa nó lại dột chỗ khác. Bố nắm chặt sự bất lực trong lòng bàn tay, trầm ngâm ko nói nên lời.
Khi đó tôi ước gì mình có một căn phòng không đổ mưa!
...
- Tôi đi làm thêm lấy tiền trang trải chi phí đi học và chi phí cá nhân, lúc đó tôi ở trọ trong một con ngõ mà giữa trưa mùa hè cũng ko chút ánh sáng, ẩm thấp như dưới lòng đất vậy. Khỏi phải nói, trời mưa nước ko dội từ trên xuống nhưng cứ thế dềnh dàng, lênh láng ngập từ mặt đất dâng lên. Bố mẹ thỉnh thoảng gọi điện bảo tôi về nhà, đi xa chút nhưng bố mẹ đỡ lo, tôi bán hàng cả tuần ko về được thì vài ba hôm bố lại đèo mẹ lên mang cho tôi thức này món nọ, hoặc chỉ là ngang qua chỗ tôi làm thêm xem con gái thế nào. Tôi mải mê chẳng để ý, từ nhà đến chỗ tôi bố mẹ phải đi cả chục cây, có khi bố phải nghỉ làm đưa mẹ lên vội mua cho tôi viên thuốc hạ sốt, thấy con gái nằm co ro ở cửa hàng lại vội vàng chở tôi về chỗ trọ, lúc đó mới thấy căn phòng tối, bố mẹ tôi lại nén tiếng thở dài.
Khi đó tôi ước mình có một căn phòng riêng ngập tràn ánh sáng và mưa nắng kệ đời.
......
- Tôi lập gia đình và có cho mình một căn nhà riêng ngập tràn ánh sáng, mưa gió luôn ở ngoài kia, sau cánh cửa. Khi ấy bố mẹ vẫn hàng tuần lên thăm, mang cho con mớ rau, miếng thịt, trông cho tôi 2 đứa nhóc, nấu cho tôi bữa cơm, dọn dẹp, tưới cây để tôi tranh thủ làm thêm được việc khác. Căn nhà xưa bố mẹ đã sửa được mái, thỉnh thoảng về nhà thấy chiếc ghế gỗ sờn tróc trơ, mùa đông ngồi xuống lại muốn đứng lên vì lạnh, vào bếp nấu cơm thấy cái tủ cũ bố chế thành tủ đựng gia vị, con dao với chiếc chuôi gắn đi gắn lại, bếp điện cũ hỏng bố sửa lên sửa xuống, đến cả cái lọ hoa vỡ cũng được gắn keo 502 để tiếp tục dùng. Thế nhưng bếp nhà tôi hỏng bố mang lên cho cái bếp mới. Có chảo mới cũng để dành cho con mặc cho chiếc chảo cũ ở nhà chằng chịt lòng chảo xước, thay lõi lọc nước cho tôi tiện thể mua thêm lõi dự phòng, dặn tôi 6 tháng nhớ thay một lần, dặn tôi 'nhớ ăn uống đầy đủ nhé con'
- Vậy mà trong những 'tôi ước' trước đây...chưa từng ước cho bố mẹ....
Bố, mẹ bỏ lại những tổn thương, gánh cả bầu trời giông tố, vẫn sẵn sàng cõng tôi trên vai, cho tôi bình yên và tình thương vô bờ bến.
Tôi không ước nữa. Tôi hiểu mọi thứ muốn đạt được trong cuộc đời này, nếu ta ko đưa nó vào kế hoạch thì rồi đến một ngày 2 chữ 'biết thế....'sẽ phải thốt ra.
Hôm nay về nhà, sửa cho bố mẹ cái gác tạm, mai về nhà sửa cho bố mẹ cái ban công, tích được tiền thì mua cho bố mẹ bộ bàn ghế sofa, cần phải nỗ lực thêm nhiều
lần, kế hoạch ko xa cải tạo cho bố mẹ một không gian sống có thể gác hết ưu phiền. Không chỉ là kế hoạch tài chính, thứ chúng ta muốn đạt được còn cần có cả một kế hoạch về thời gian, niềm tin và cảm xúc.
Bố tôi nói, trong lúc đang gắn chiếc đèn để treo lên:
- Từ giờ trở đi bố chẳng sửa gì nữa. Bố mệt lắm rồi.
....................
Kế hoạch của tôi sang sửa toàn bộ ngôi nhà cho bố mẹ tuy chưa đạt được vì kinh tế khó khăn trong lúc dịch bệnh, nhưng tôi tin sẽ sớm thôi. Chia sẻ đến mọi người những thăng trầm ký ức qua một vài hình ảnh. Căn phòng ngày xưa, những ngày mưa quét nước, và một vài góc cải tạo tôi cùng bố đã hoàn thành. Muốn gửi gắm đôi lời: Có tiền ta có thể mua được 1 ngôi nhà … nhưng không thể mua được 1 tổ ấm. Hãy về nhà và yêu thương gia đình của mình khi còn có thể.
Cảm ơn admin Nghiện nhà đã tạo ra cơ hội để tôi chia sẻ những cảm xúc, niềm trăn trở bấy lâu. Cảm ơn mọi người đã quan tâm và đọc bài viết đến tận cuối cùng. Chúc mọi người nhiều yêu thương và sức khỏe.
#OCBMUANHA420K
#OCB_Mokhoangoinhamouoc

Cho thuê phòng trọ khác cùng khu vực

Nếu tài sản này đã không còn, bạn có thể tham khảo các tài sản khác tại khu vực